Hán Việt: Tái sinh hậu sư tôn tha khai thủy nhị thứ dưỡng thànhTác giả: Nhị Nguyệt Thủy NhấtTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: 52. Kết thúcThể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Tu chân , Niên hạ , Kiếp trước kiếp này , Duyên trời tác hợp , Sư đồ
"Cả đời này chỉ là màu đen, nếu có thể, ngươi đừng sống lại kiếp này nữa."- Nhưng họ là màu sắc tươi đẹp duy nhất pha vào đời ta, kiếp này cũng không còn là màu đen nữa.
Vì một người mà thần hồn điên đảoTruyện có những từ ngữ nhạy cảmVăn xuôi + TextNỘI DUNG CHỈ MANG TÍNH CHẤT GIẢI TRÍcân nhắc trước khi đọc#1 Capricon#1 fiction#1 Leo
Gió mùa về rồi chưa có gấu thì cũng phải có áo phao nhé chị em. Hôm nay em gom lấy tương tác, gom cho các anh chị áo áo bất chấp giá tệ tăng giá cân tăng luôn. Không mua thì quá là tiếc- Màu sắc trẻ trung, tươi mới, sắc nét.- 5 màu đa dạng: Trắng kem; Đen; Xanh; Vàng; Tím- Kiểu dáng trẻ trung, xinh yêu, hack tuổi , dễ phối đồ , Nam nữ đều mặc đượcÁo khoác phao dày ấm, nặng tay, dù trời rét buốt dưới 10°C chỉ cần 1 chiếc áo phao xịn xò của nhà Helios Fashsion là okila, ngay cả khi đi đường đã đủ giữ ấm mà không cần ny luôn nha😅---------------------------------------------- 👉 Liên hệ ngayyyĐịa chỉ: Trịnh Văn Bô, Phương Canh, Nam Từ Liêm, Hà NộiĐiện thoại: 0932355745Email: [email protected]: https://heliosfashsion.com/#aokhoac #aophao #aomuadong #thoitrang
Oneshot DEMON trong series oneshot 'kooktae museum'original author : @foryouseoktranslator : nọcBản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa xin phép!
Và đúng như điều mà cái Trí đang lo lo trong bụng, hình như nhỏ Hân bước hụt, nhỏ hét toáng lên rồi liền biến mất sau mấy búp hoa sen cao quá ngang đầu, nhỏ Hân trượt chân làm cái Trí hốt hoảng, nó ném cái giỏ của mình sang một bên rồi vội vàng chạy thật nhanh đến cái chỗ nhỏ Hân vừa ngã, hai tay tản những bèo sen to tướng ra hai bên, miệng kêu thất thanh.- ÚT HÊN!!- Út Hên, Út đâu rồi! Nó vừa kêu, lòng lại hốt hoảng, nó cứ sợ nhỏ sẽ bị làm sao tại vì cái đầm sen vừa sâu lại vừa nguy hiểm, càng tìm dưới mấy bèo sen mà chẳng có, nó lại càng hoảng hơn. Người nó tái nhợt nhưng chân vẫn cứ bước qua hết từ đầm sen này qua đầm sen nọ miệng không ngừng gọi tên Út Hên của nó.- Trí, Trí tôi đây nè. Bỗng nhiên có tiếng gọi với lại từ phía sau, hóa ra nhỏ Hân đang ở sau một búp sen cao qua đầu nhỏ, hèn gì nãy giờ đi qua đi lại mà vẫn không thấy đâu. Cái Trí nghe tiếng nhỏ Hân liền quay phắt người lại, nhìn thấy Út Hên mà lòng nó mừng rỡ, nó bước mà như cứ như bay, nó cố phi tới chỗ nhỏ Hân thật nhanh mặc cho bùn cứ bắn lên rồi dính bết rịn vào cổ chân và vào đuôi áo nó sau mỗi bước chạy như thế nhưng nó không quan tâm vì nó sợ nếu chạy không kịp đến đấy thì nhỡ đâu nhỏ Hân lại trượt chân rồi biến mất trước mắt nó một lần nữa.
Epiphany: I found you.Mystic Messenger's FanfictionTwoshot - Saeyoung (Seven) x MCAuthor: D.E.A.T.H - 13Categories: Angst (?), Romance (?), Spoler-Alert (?, phiên bản cường điệu hoá của Visual Novel - Seven's route - Day 8 & 9 ☺)Rating: GStatus: On goingWord count: Phần1: ~3500 từForeword: "Anh yêu em, MC. Nếu như thượng đế cho phép, anh sẽ dành cả đời này để giữ em mãi trong tim mình..."Cô bất giác mỉm cười. Chỉ mới hôm trước thôi, cô đã nghĩ rằng mình không thể nào tiếp tục chịu đựng đau đớn thêm được nữa, nhưng tại lúc này đây, ngay vào thời điểm này đây, mọi thứ cảm xúc hỗn độn rối ren đã tìm được chỗ của mình, lấp đầy cái vực đen trống rỗng trong cô, và tuyệt vời nhất là, nó đã chạm đến được anh..."Seven, đồ ngốc... Vậy em cũng cho anh biết là, anh có muốn thoát khỏi em cũng không được đâu..."Anh cũng phì cười, ngại ngùng cúi đầu, rồi ngay lập tức ngước lên nhìn lại vào đôi mắt cô. Lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên má, anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn thật khẽ. Khoảng không trong căn phòng tối bỗng trở nên nhẹ tênh, không còn lạnh lẽo và nặng nề như trước nữa, cảm tưởng như cả thế gian tăm tối của anh có thể rũ bỏ mọi đớn đau khổ ải, bừng sáng rạng rỡ ấm áp sau một tíc tắc ngắn ngủi, giây phút đặc biệt ấy khi anh tìm thấy cô trong đời...Author's note:Fic viết sau một khoảng thời gian rất dài gác bút, chừng 2 năm rưỡi bận rộn với hàng tá thứ. Nhân tiện khoảng thời gian tránh Đại dịch, cùng với việc đánh lừa bản thân khỏi để tâm đến cơn đau bao tử tệ nhất từ trước đến giờ hoành hành, bản thân quy
Jaehyun ngẩng mặt lên, đôi mắt tràn đầy sự nuối tiếc. "Juyeon à... Hãy hiểu cho anh. Không ai trong chúng ta là vấn đề trong chuyện này cả, mọi thứ đều là do hoàn cảnh của đôi ta mà thôi. E- em là người anh thân nhất mà". Trong một khắc thoáng qua, chất giọng ngọt ngào kia dường như đã ngắt quãng. Ngập ngừng và nghẹn ngào, Jaehyun nói tiếp "Anh sẽ không bao giờ ngừng quan tâm đến em. Anh thực sự rất, chết tiệt, xin lỗi. Chỉ tới khi cậu nhận ra cả căn phòng đã chết lặng cùng với lời xin lỗi của Jaehyun, khi mọi thứ bị bao trùm trong bầu không khí gượng gạo tràn ngập nuối tiếc, Juyeon mới ngẩng mặt lên nhìn anh. Cậu chẳng còn gì để nói cả. Tất cả ngôn từ, giới từ cùng liên từ dường như đều lẫn vào với nhau nơi đầu lưỡi, phác thành một bức họa xấu xí về một tình yêu đang chìm vào hồi kết.Chẳng còn cách nào khác để nói câu "Chúng ta không thể ở bên nhau" ngoài cách này.____✓ Tác giả: anon7912✓ Link: https://archiveofourown.org/works/31933597 ✓ Tag: Canon Compliant, Angst with a Happy Ending, Internalized Homophobia, Coming Out, Love Confessions, Somewhat Unhealthy Coping Mechanisms✓ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang ra khỏi blog.✓ Người dịch tự chia chương.✓ Người dịch đảm bảo theo sát ~80% tác phẩm, 20% còn lại là cách diễn đạt bị thay đổi để đảm bảo tính tự nhiên của giọng văn trong tiếng Việt. Nội dung không bị thay đổi.