Xin chào ,đây là lần đầu mình làm chuyện nên các bạn cứ góp ý ạ Chuyện ngọt vả ko HVui lòng ko mang đi đâu khi chưa cò sự cho phép của tác giả , mong các bạn ủng hộ
Đó là buổi chiều hoàng hôn đẹp đến mức nao lòng...Cơn gió biển thổi mát rượi vào bờ đem theo tiếng rì rào của con sóng phía xa xa, cậu nhóc con ngẩn người nhìn về phía xa xa... Nơi đó có một cô gái với nụ cười tươi như nắng ban mai, vẫy tay chào tạm biệt cậu:- Hẹn gặp lại nhé nhóc, nhóc lớn nhanh chị đợi! Và rồi cậu thấy, lồng ngực mình đập "thụp" một nhịp... Giống như cơn gió biển thổi qua để lại cảm giác lành lạnh, cô gái đó đến và đi, để lại trong cậu biết bao suy nghĩ vẩn vơ, nhưng cảm xúc mà cậu cảm nhận rõ ràng nhất đó chính là cảm giác buồn, trái tim mới lớn của cậu đã biết phải đi đến đâu rồi!!!Đôi khi trên cùng một con đường, lúc đi lướt qua nhau, chúng ta đã vô tình... chạm vào nhau! Câu chuyện kể về một cậu nhóc thích làm phi công trẻ lái máy bay bà già, với châm ngôn "tán gái là phải lầy"!!! .........Vài lời của bạn tác giả: Mình vốn định viết ra một câu chuyện tình cảm trong sáng đáng yêu, nhưng càng về sau thì nội dung lại không hề trong sáng như cái tiêu đề truyện nữa. Vì thế, các bạn hãy cân nhắc trước khi xem nhé!
"Vì sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc, khi tưởng tượng, khi hôn nhau, khi cầu nguyện? Bởi vì những gì đẹp nhất trên thế gian này chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt mà phải được con tim cảm nhận. Và với em, anh chính là điều đẹp đẽ nhất trên thế gian này." -Khuyết danh.-
Truyện gốc: Dư Tình Khả ĐãiTác giả: Mẫn NhiênEditor: Linh The Girl
Tên sách: Thần Điêu chi kiêu ngạo hiệp nuôi nhi tửTác giả: Cây dừa không trắngVăn án:Dương Khang sống lại tuyệt tình cốc cốc chủ Công Tôn Chỉ , kiêu ngạo hiệp , nuôi ( thành ) nhi tử .Khán văn nêu lên:1 . CP Công Tôn Chỉ ( Dương Khang )X Dương Quá , phụ tử niên lên, cưng chìu , phúc hắc nho nhã công X không được tự nhiên tạc mao thụ ( khả năng viết viết tựu thay đổi ) , kết cục HE .2 . Nhưng người tài ba vật OO C , nhất là Dương Quá , thận trọng nhảy hố , tác giả thủy tinh tâm , xin chớ ném gạch , xin miễn bới ra bảng . Công Tôn Chỉ niên kỉ bị sửa lại , Dương Quá 11 tuổi thời điểm Công Tôn Chỉ ba mươi .3 . Một chăm chú xem qua Kim Dung nguyên lấy , vẻn vẹn tham khảo kịch truyền hình và bộ phận nguyên lấy nói bừa loạn tạo , khảo chứng đảng xin chớ nghiêm túc .4 . Án cây dừa yêu thích , tiểu công phải là tuấn mỹ thả cường đại , sở dĩ , võ công phải phi thường cao ( Độc Cô Cầu Bại đồ đệ ) , coi như thị Kim Thủ Chỉ đi.PS: Về Công Tôn Chỉ không có thể ăn thức ăn mặn vấn đề , ở bài này trung bị bỏ quên , đại gia khả dĩ cho rằng Kim Thủ Chỉ ! ( được rồi , nhưng thật ra là tác giả trước quên mất o (╯□╰ )o
Tình yêu cần điểm bắt đầu, vậy đây chính là sân bay nơi tình yêu cất cánh.
Author: MitsubooSummary:Childe và Lumine luôn biết rằng mối quan hệ của họ không thể kéo dài. Khi thời khắc mà cô đối mặt với Tsaritsa tới, Childe đã phản bội cô lần thứ hai và đứng về phía quê hương của mình.Tất nhiên, anh ta hoàn toàn không biết rằng cô đang mang thai, cũng như không thể hiểu được sự nhỏ nhen của Lumine.------------------------------------------------------Bài đăng đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác. Bản dịch thuộc về fanpage Lynette. Author: @morimitsubooTwt: https://twitter.com/morimitsubooTranslator: LynetteFb: https://www.facebook.com/acnt293047/
Truyện vô cùng dễ thương. Đây là truyện kiếm hiệp đầu tiên mình đọc đi đọc lại không chán, từ cách đây 13-14 năm. Tần Bửu Bửu là cô nhi sống trên Thiếu Lâm Tự từ nhỏ. Vẻ ngoài như tiên đồng ngọc nữ, lại vô cùng thông minh, tinh quái, Bửu Bửu luôn gây rắc rối cho các hòa thượng Thiếu Lâm, song cũng là cục cưng của Thiếu Lâm Tự. Mẹ mất sớm, bé sống với cha là một Thần y trên Thiếu lâm (do Phương trượng Thiếu Lâm là em trai của ông, tuy xuất gia từ nhỏ song vẫn liên lạc với anh trai, rất yêu quý Bửu Bửu). Do thể chất ốm yếu và mắc bệnh tim bẩm sinh nên bé luôn phải uống thuốc Đại hoàn đan (một loại thuốc "vạn năng" rất quý và nổi tiếng của Thiếu Lâm) như ăn ô mai vặt vậy.Cha là Thần y, mẹ là mỹ nhân đệ nhất giang hồ, bé thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ, thông minh của cha. Bé chỉ học được y thuật và khinh công, do bị bệnh.Bé quậy thì rất nhiều trò, song đều có lý do "hợp lý" cả, mà nổi tiếng nhất là lần suýt đốt Tàng kinh các của Thiếu Lâm, lý do là các hòa thượng chỉ học võ trong này nên mọi người biết hết chiêu thức của nhau, đánh không hay, đốt đi để mọi người tự sáng tạo võ công, chiêu thức phong phú hơn, đánh hay hơn ...Năm 12 tuổi, cha mất mới được vài năm, bé trốn xuống núi tìm Vệ Tử Y, Thủ lãnh kim long xã, tuổi trẻ tài cao, đẹp trai, lạnh lùng, võ công tuyệt đỉnh, để kết nghĩa huynh đệ.Thích từ lần gặp đầu tiên, Vệ Tử Y đưa bé về nuôi dạy như đệ đệ, thành nhị thiếu gia của Kim Long Xã. Bửu Bửu tiếp tục "gây dựng tên tuổi" trên giang hồ (khoảng chục cái biệt hiệu)...Vệ Tử Y,