yn_wang118
298 39 3
Tôi tên là Lâm Mặc, tôi là một tiểu thuyết gia.Dương lịch, năm 20**, tháng **, ngày **, tôi được bác sĩ chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày, bệnh đã vào những giai đoạn cuối, bác sĩ nói tôi có lẽ sống không qua nổi 3 tháng tiếp theo.Vào lúc tôi hoàn toàn tuyệt vọng, dự định tự mình lựa chọn một phương thức kết thúc sinh mệnh sao cho thống khoái nhất có thể, một bé mèo nhỏ lang thang có bộ lông trắng tuyết đã níu lấy ống quần tôi, nhất quyết không chịu buông tha.Người ta thường nói, vạn vật có linh, con mèo này có lẽ cũng chỉ là muốn cứu tôi một mạng.Đành vậy thôi....không chủ động đi tìm cái chết nữa vậy.Thế rồi tôi ôm nó lên, nói với nó rằng, bây giờ tôi có thể chăm sóc nó, nhưng thời gian của tôi cũng chẳng còn lại bao nhiêu, vậy nên sau khi tôi đi rồi, nó hãy tìm một ngôi nhà khác nhé!Không biết rằng mèo con liệu có nghe hiểu và đồng ý với những lời tôi nói, chỉ thấy cái lưỡi nhỏ của nó khẽ liếm liếm, đuôi thì theo nhịp mà vẫy vẫy.Tôi chưa từng nuôi thú cưng trước đây, nhưng bằng cách nào đó, chúng tôi vẫn hoà hợp một cách kì lạ.Là duyên phận đi...Tôi sau đó đặt cho nó một cái tên, Lưu Vũ.*** Nguồn ***Weibo @泪痣唇珠与玫瑰Vui lòng không mang đi nơi khác!…